Sông Tiên trong thơ Nguyễn Ngọc Hùng
"Sông hởi ! vì đâu chảy ngược dòng. Vì đâu sông hởi! mãi buồn câm ?". Tình yêu thơ và những trăn trở nhớ thương cùng dòng sông Tiên quê hương luôn cháy bỏng trong tim Nguyễn Ngọc Hùng. Là một chàng trai khuyết tật ở xã Tiên Thọ nhưng anh luôn luôn lạc quan yêu đời để sống cuộc sống ý nghĩa nhất. Thơ ca đối với Nguyễn Ngọc Hùng ngoài là nguồn lực tinh thần còn là người bạn đồng hành tri kỷ để anh trải lòng những lúc buồn vui...
Chiều sông Tiên
Nguyễn Ngọc Hùng
Anh về ngắm lại một dòng sông
Thương nhớ khôn nguôi đốt cháy lòng
Nắng ngã màu chiều in bóng nước
Ngược dòng sông cứ chảy ngàn năm
Sông hởi ! vì đâu chảy ngược dòng
Vì đâu sông hởi! mãi buồn câm !?
Ngã nghiêng bao tháng ngày mong đợi
Thao thức trong anh nỗi lặng thầm
Em đã xa rồi ! em đã xa !
Mười năm tìm dấu bước em qua
Còn đây hơi ấm bàn chân nhỏ
Cỏ phủ rêu xanh lạnh suốt mùa
Ai bắt ngang sông một nhịp cầu
Con đò năm ấy bỏ đi đâu ?
Đìu hiu đôi cánh bèo trôi dạt
Trên bến ngàn lau đứng bạc đầu.
*Xem thêm: