www.donghuongtienphuoc.com - Đồng hương Tiên Phước - Quê hương là của chúng tôi nhưng cảm nhận là của bạn

Chùm thơ Phan Nam

"Những lúc trăng treo ánh đèn dầu leo lét. Con viết thơ nhớ mẹ. Con viết thơ nhớ quê. Con viết thơ nhớ cô bé nhà bên. Núp bóng mẹ trong đôi mắt ngây thơ. Cánh thư đi, cánh thư về. Cội tre nghiêng mình ngóng đợi. Phía hoàng hôn xào xạc lá thu rơi... "

Xin giới thiệu những vần thơ đầy cảm xúc trong chùm thơ của nhà thơ trẻ Phan Nam, quê ở xã Tiên Châu huyện Tiên Phước tỉnh Quảng Nam. Phan Nam hiện là sinh viên năm cuối Khoa Ngữ văn trường Đại học sư phạm Đà Nẵng.

 

 

MƯA TRUNG DU
 

xi x nhng hc mun mn 
con nước cht lên cht xung 
trái lòn bon trong vườn chưa rng 
đã ny mm cây xanh
 
cơn mưa ung dung bay khp núi đi 
chng biết khi nào lng ngc được ngơi ngh 
đt m tm gi 
nhng phin mun phù sa
 
cơn mưđi qua, cơn mư li 
chuyến đò ngược dòng ký c 
bên mái tranh nghèo 
dáng bà nguyn cu đa cháu bình an cõng ch qua sông
 
sông Tiên php phng 
bao khuôn mt x s 
nhng git mưa lau khô 

Tiên Phước chưng ct ni nh...

 

CÁNH ĐNG MÙA THU
 
gic ng thong hương mùi sa 
áp vào đôi môi ngt ngào phù sa 
cánh đng băng qua tui di 
khúc ru bun vang vng hàng ba
 
hình hài bé bng ca m 
ni nh lng thm ca cha 
ươm mm bu tri trong lòng đt 
mùa yêu kết tinh đáy mt
 
đi cha là nhng git mt 
cn mn gom hương hoa mây tri 
cht lc tinh túy cuc đi 
cha gi trn bến đi
 
m ca cánh đng khi mùa dâu da chín lm 
ni chua ngt ghim trên tng con ch 
cơn gió vô hình nung nu mùa thu 
thương vành nôi tre... 

....nữa đêm thao thức


Bài thơ tháng chạp
 
Ngày anh về sông Tiên
Giọt mắt ngày xưa xin gửi trong lòng phố
Những nhịp cầu duyên dáng
Tháng chạp dệt lụa ươm tơ
 
Thị trấn nhỏ bé thổn thức không ngủ
Ngọn đèn đường đếm đong bao nhiêu chuyến đò thời gian
Mái đình làng cổ lẩn khuất sương mờ
Đêm đêm ru hời, hời ru
 
Ngõ đá xếp tầng hòa quyện ngăn tủ ký ức
Ngồi nghe thanh trà gió gọi
Nắm chặt đôi môi
Trái lòn bon chưng cất men say
 
Mùa xuân chảy tràn ngõ nguồn
Xé câu thơ cũ ngả vào hồn mẹ
Lời ru ngày xưa trằn trọc thao thức
Tháng chạp vừa đánh rơi một phút giây...
 
 
 Nhà thơ trẻ Phan Nam
 
CÁNH THƯ QUÊ NHÀ
 

giọt nước mắt của mẹ
giọt nước mắt hạnh phúc
hòa lẫn nụ cười
hòa lẫn giây phút

một mình vượt cạn bên bến đời
ngày con nhìn thấy ánh mặt trời
mẹ khóc
ngày con theo tiếng gọi đất nước
mẹ lại khóc
ngày tin chiến thắng bay khắp mọi miền tổ quốc
mẹ vẫn khóc

quãng đường nào đo dấu chân mẹ
quãng đường nào đo tuổi trẻ con

những lúc trăng treo ánh đèn dầu leo lét
con viết thơ nhớ mẹ
con viết thơ nhớ quê
con viết thơ nhớ cô bé nhà bên
núp bóng mẹ trong đôi mắt ngây thơ

cánh thư đi, cánh thư về
cội tre nghiêng mình ngóng đợi
phía hoàng hôn xào xạc lá thu rơi...

 


THÁNG NĂM DỊU DÀNG
 

Thả vào lòng
Những cơn mơ chưa dứt
Tháng Năm mặt trời trên đỉnh đầu
Tháng Năm bóng người lặn sông sâu
Con nước dịu dàng thanh tẩy

Thả vào hồn
Ngọn gió khuất lấp tâm hồn
Tiếng yêu thương rạn vỡ
Dòng người qua phố
Vạch kẻ đường phai dấu

Tháng Năm xanh
Những mùa hoa đến kỳ sinh nở
Bài thơ hôm qua dang dở
Chạy đua cho kịp năm tháng
Chạy đua cho kịp dĩ vãng

Ngôi nhà thanh vắng lạ kỳ
Động chạm những cuộc thiên di
Chỉ thấy làn mây trắng

Ấp ủ hạt giống thời gian…
 

Nhà thơ trẻ Phan Nam
 

CHA

Cánh đồng trôi dạt cuối chân trời
Những bóng người ở lại gánh gồng năm tháng
Những đứa con sinh từ làng
Vốc cạn một dòng sông

Chòm hoa nắng hôm nay thôi phủ kín tóc cha
Giọt mồ hôi năm nào thôi mằn mặn
Dải lụa mềm mại vắt qua thung sâu

Nụ hôn ban đầu in dấu mạch nguồn quê hương
Con đã vội xóa sạch ký ức
Loài cây vô tri vô giác khắc sâu vết thương
Những vết thương chưa đong đếm bao giờ

Bầu trời buông tay khi hoàng hôn chạm ngõ
Khung cửa bình yên giữa phố phường
Khẽ rung câu chuyện cổ tích…

 

 

MÙA GẶT
 

Thương mái nhà khô cong
Những trưa chưa cập bến
Thương người em gái nhỏ
Say nắng giữa ban sơ
.
Lưỡi liềm kéo tháng năm
Người nào đâu hay biết
Thời tiết ngày oan nghiệt
Ai nắm sợi tơ lòng
.
Giữ cho trời xanh trong
Xót nụ cười chát mặn
Con đường làng lận đận
Muôn đời mãi quanh co
.
Mùa lúa chín khát khao
Ơi người em gái nhỏ
Ơi con thuyền mắc cạn
Gọi đêm trăng vẫy vùng...
             


          
MÙA SƯA BAY

Lồng ngực rung rinh những điều được mất
Sáng nay hàng trăm đôi mắt nhìn ai trong vắt
Chỉ xin một lần hôn nhẹ môi em
Dòng sông thôi ướt mềm

 

Và bến xưa góc cũ nhuộm thắm sưa vàng
Ngày thì rộng tháng thì dài
Giấc mộng thoáng qua có còn đọng lại
Mùa sưa, em

 

Chiếc áo chưa kịp khâu
Bàn tay vội quét đi màu hoa trinh nguyên khao khát
Bài toán chưa có lời giải
Người vội về đâu

 

Về đâu người ơi
Sưa vàng mấy độ
Đi qua bến đời người

Những cuộc hẹn trăm năm

                        Phan Nam