Tự tình cùng Hương Thơ
Hương Thơ tên thật là Nguyễn Thị Ánh Nguyệt, quê ở thị trấn Tiên Kỳ huyện Tiên Phước. Là một người yêu thơ, hay làm thơ và có một tâm hồn nghệ sỹ sâu sắc. Hiện chị Hương Thơ đang cư ngụ tại thành phố Houston bang Texas, Hoa Kỳ.
Hương Thơ đã có khoảng hơn 200 bài thơ về tình yêu, tình bạn, tình học trò, tình mẹ và tình quê hương…Thơ của Hương Thơ mộc mạc, chân thành và mang giai điệu trầm buồn man mác. Một tâm hồn đa cảm, rất lãng mạn.
Xin giới thiệu chùm thơ của chị để tất cả quí đồng hương cùng đọc và chia sẻ.
Chỉ riêng anh
Thơ em đây anh ạ
Chỉ dành mình anh thôi
Thơ em như hoa lạ
Anh bướm bay đầy trời
Thơ em không có thép
Chỉ là sợi tơ trời
Quấn quanh tình anh đó
Bằng những lời thơ ngây
Thơ em là mây bay
Trên bầu trời rộng mở
Anh là cơn gió nhẹ
Cuốn tình em ngây ngây
Thơ em chân tình hồng
Như xưa em mười lăm
Anh mới vừa đôi tám
Tha hồ mình bắt bướm
Hái hoa bên sườn đồi
Thơ em rất chân thật
Trong trẻo như pha lê
Trong như làng sương sớm
Em đi về ướt mi
Thơ em tình say khướt
Thơ em toả muôn màu
Anh tô đời em đó
Mối tình thơ đắm say
Anh ơi tình em đấy
Bằng những lời thơ ngây
Cho lòng anh trẻ lại
Để yêu em tràn đầy
Xuân nhớ mẹ
Con biết xuân này ai chờ con?
Ai còn thương nhớ, xa dặm trường
Hoa mai nở rộ bên sân vắng
Bướm vàng nô nức cũng bay sang
Mẹ hởi! xuân này mấy mươi xuân
Con đi con nhớ, suốt canh trường
Đời ngăn chia cách tình mẫu tử
Một cõi trời tây chạnh nhớ nhà
Mẹ ơi, ngày tết bên ni lạnh
Tuyết đổ cao dày thêm hắt hiu
Nhớ ngày xuân ở quê hương lắm
Chẳng biết đời con có trở về
Bao năm sương gió bao thương nhớ
Mẹ đã ngàn thu vĩnh biệt rồi
Bên hiên năm cũ trăng rơi rụng
Mẹ ngồi dệt luạ suốt canh khuya
Giếng xưa còn đợi con về tắm
Nước ngọt còn chờ mắt con trong
Thềm xưa mẹ bỏ đi vắng lặng
Con chẳng có về thêm hắt hiu
Đành thôi, mẹ nhỉ đời tan hợp
Nổi nhớ muôn thu mãi xót lòng
Con đem tất cả niềm tâm niệm
Gởi trọn tình thương về quê nhà
Con gởi tình con về với mẹ
Nghìn trùng cách biệt nghìn trùng xa
Bên kia một cõi hư vô tận
Sương khói bên nầy nhớ thiết tha.
Thơ riêng anh
Thơ em thơ cà lăm
Sao anh yêu nhiều thế
Thơ em thơ vụng dại
Mà anh yêu ngàn năm
Thơ em là muà xuân
Anh làm chim én nhỏ
Lượn bay trên biển rộng
Những vòng tình thăng hoa
Thơ em thơ cà lăm
Cứ lặp đi lặp lại
Không có điệu, không vần
Mà sao anh chất ngất
Em cho anh chân thật
Một tình yêu thơ ngây
Thơ em là tất cả
Có hồn thơ bay bay
Chỉ riêng anh mới lạ!
Anh mới làm em say.
Cô Gái Thanh Bôi
Hỡi cô thiếu nữ làng Thanh Bôi
Cô đẹp lòng tôi quá bồi hồi
Nắng mới xuân vừa khoe áo biếc
Gió chiều hây hẩy mắt đưa duyên
Mây trôi lơ lững trên hòn Nhón
Trắng cả trời trong phủ xóm làng
Riú rít trên cây chim làm tổ
Ồ Ồ thác đổ nước reo vui
Đường quê vắng vẻ gió lung lay
Em đi áo luạ lại tung bay
Nón nghiêng em để đôi gò má
Cho nắng vờn theo chút hương say
Dòng sông soi bóng em chiều nay
Em đẹp như tiên ở đất này
Ta gởi về em lòng bấn loạn
Một chiều xuân mới ngất ngây say.
Thơ tặng Bích Tô
Em đi giữa kinh đô Seoul
Mà nghe lòng trống vắng, cô đơn
Chị lọt giữa Nework tráng lệ
Nghe lòng da diết nhớ quê hương
Nỗi buồn theo ta đến chân trời
Hay cuối biển gập ghềnh sương khói
Đời dài để mãi với nhớ nhung ?
Đời vui sao lòng vẫn lạnh lùng
Hai ta như chim trời cá biển
Dù bay xa luôn nhớ quê nhà
Muà xuân này là xuân mấy nhỉ ?
Em có ngồi đếm bước thời gian
Em gối đầu nhớ nhung da diết...
Mai hẹn về chốn cũ Bình An
Mai ta về sông quê xanh biếc
Núi đồi trẩy lộc với xuân sang
Ta sẽ thấy tâm hồn thanh thản
Em ơi ! Ta giống một nỗi buồn
Hãy chờ em nhé, ở quê nhà
Em còn trẻ chị già đi mất
Biết bao tâm sự phải không em !
Để nỗi buồn bay đi xa lắc
Em vui tươi, mái ấm gia đình.
Hoa Lộc Vừng Còn Mãi
Từ độ anh đi hoa rụng đầy
Tím cả dòng sông theo gió bay
Lòng em buồn lắm, ta xa cách
Chẳng biết ngày mai anh có về ?
Bao mùa xuân nữa cũng vắng anh
Hoa rơi lã chã , chiều hanh hanh
Nhớ anh thuở trước xuân năm ấy
Hái tặng cho em mớ hoa vừng
Bao năm anh nhỉ, em chỉ nhớ
Mỗi độ xuân về ra mé sông
Ngắm những cánh hoa trôi nhè nhẹ
Thương về ngày cũ, nhớ mênh mông
Giấc Mơ
Có một đêm lâu rồi
Tôi nằm mơ , giấc mơ
Tôi đã chết
Chiếc quan tài nhỏ bé
Tôi nằm chật kín
Những ngọn nén lung linh
Bản tình ca về Mẹ cất lên
Theo tiếng nhạc não nuột
Tiếng sáo buồn hiu hắt
Tôi chết mà hồn tôi mách bảo
Rằng bạn bè đến rất đông
Khuôn mặt các bạn u buồn
Âm thầm thả trên tôi những đoá hoa hồng
Tôi nhìn từng người bạn
Tôi nói trong âm u
Rằng tôi vẫn sống
Vẫn còn ở bên đời
Và rồi tôi thức dậy
Trán đầy mồ hôi
Tôi trở về với tôi
Không có ai cả
Chỉ một mình
Trên chiếc giường nệm trắng tinh
Màu ánh sáng hắt hiu
Ngọn đèn neon tý xiú
Gió lùa, cành lá cọ vào nhau
Ngoài khung cửa kính
Tiếng mưa rơi tí tách
Nỗi cô đơn tột cùng
Phương trời xa lạ
Hình ảnh thân thương ấy
Đều xa ngút
Tôi ngủ lại
Để nỗi niềm cô đơn tan đi
Bạn hiền ơi!
Một mai tôi đi thật
Xin những đoá hoa hồng tặng cho tôi
Mong rằng các bạn được vui
Nơi quê hương một thời yêu dấu
Nơi quê hương giữ mãi tuổi học trò
Hương Thơ - Houston, Texas.