www.donghuongtienphuoc.com - Đồng hương Tiên Phước - Quê hương là của chúng tôi nhưng cảm nhận là của bạn

Về Tiên Phước

Lời BBT: "Về Tiên Phước thương quê nghèo khổ mãi. Đàn trâu gầy gặm cỏ cháy bờ mương". Ban Biên Tập donghuongtienphuoc.com vừa nhận được email bài thơ "Về Tiên Phước" của anh Nguyễn Hòa Phẩm. Bài thơ gợi nhớ những hoài niệm về quê hương Tiên Phước thân yêu, điều đặc biệt là anh viết bài thơ này khi đang cầm súng, đi nghĩa vụ bảo vệ tổ quốc tại biên giới Tây Nam năm 1979. Anh Nguyễn Hòa Phẩm sinh quán tại xã Tiên Cảnh, hiện nay là giảng viên Tiếng Anh đang sinh sống và làm việc tại Hồ Chí Minh. Ban Biên Tập xin đăng bài thơ này để quí đồng hương cùng cảm nhận. Những cảm xúc về thơ hoặc bài viết về quê hương, xin quí đồng hương tiếp tục gửi email về BBT theo địa chỉ email contact@donghuongtienphuoc.com, chúng tôi sẽ chọn lọc và đăng lên để tất cả đồng hương Tiên Phước trên mọi miền cùng đọc và chia sẻ.


  V Tiên Phước

                     Tặng Các, Đức, Chữ, Phong, Nghĩa

                                                               

    Về Tiên Phước ve sầu kêu vào hạ

         Áo học trò năm tháng cũng phôi pha              

Đêm viễn xứ mộng về trăng cố lý

Nghe thương hoài màu mực tím ngày qua

*** 

Về Tiên Phước đi giữa lòng thị trấn

Phố Tiên Kỳ quen từng bước chân qua

Thương biết mấy những nụ sơn cước

Giọng quê hương trìu mến nói sao vừa

*** 

      Về Tiên Phước sang sông thương kỷ niệm

Con đò nào bến cũ thuở người đi

Trăng cổ độ sầu lên đêm tiễn biệt

Rượu tống hành chưa cạn đã từ ly

*** 

Về Tiên Phước bóng bên thềm xa mãi

Dấu hương thừa ngày tháng có phai mau

Nghe người nói em theo chồng xuân nọ

Sao lấy chồng mà chẳng bảo gì nhau

*** 

Về Tiên Phước thương quê nghèo khổ mãi

Đàn trâu gầy gặm cỏ cháy bờ mương

Tìm lại đám trai làng thân thuở trước

Dăm ba thằng bỏ vườn ruộng tha phương

*** 

Về Tiên Phước thương cảnh nhà sa sút

Mảnh vườn xưa cỏ dại mọc hoang tàn

Tóc mẹ đã bạc phơ theo năm tháng

Mà con chừ phiêu bạt giữa nhân gian

*** 

Về Tiên Phước nghe tuổi đời bổng nặng

Ước mơ nhiều rồi cũng trắng đôi tay

Thèm được khóc một lần bên gối mẹ

Rồi mặc đời hoang phế mặc tương lai

*** 

Về Tiên Phước nhớ khung trời biên giới

Nơi ta từng tủi phận với hờn duyên

Nơi ta đã hằng đêm ôm súng thức

Với trăng ngàn gió núi rét cao nguyên

 

Tiên Phước – Biên giới Tây Nam

                                          Sơ hạ 1979

                                                              Nguyễn Hòa Phẩm